Sáng ra nhìn blogroll thấy cái tựa bài viết trên tờ Telegraph, tôi vội đọc và điểm tin này ngay. Vì ở VN cũng đang có một vấn đề tương tự, đang gây tranh cãi rất dữ.
Tôi thuộc về nhóm người (nói ra thế nào cũng bị mọi người ... chửi) ủng hộ việc tăng học phí, mặc dù cũng rất ủng hộ việc phải có những giám sát chặt chẽ hơn và chế tài mạnh mẽ đối với những trường kém chất lượng (well, quan điểm này cũng sẽ bị chửi luôn cho mà xem, như thế tức là được cả 2 phe cùng ghét, do không chịu đứng hẳn về phe nào!)
Hãy xem quan điểm của "bọn đế quốc sài lang" về học phí là gì?
The 1994 Group, which represents top institutions such as York, Durham, Exeter, Lancaster and St Andrews, said that the existing £3,200-a-year cap should be lifted to “enhance excellence in learning and teaching”.
It said that fees for the poorest students should be subsidised, suggesting higher costs for those from middle-class backgrounds.
Universities should also be able to charge more for the most expensive or sought-after courses, it was claimed. This would lead to a rise in fees for those students taking subjects such as medicine or law.
Nói ngắn gọn: quan điểm là nhà nước không nên ấn định mức trần học phí. Sinh viên nghèo thì nên "bao cấp" hẳn, còn nhà trung lưu trở lên thì phải đóng học phí cao hơn. Các trường thì phải có quyền xác định mức học phí cho các ngành hot, có nhiều người mốn học, như y hoặc luật chẳng hạn.
Quan điểm đó dựa trên lập luận gì? Câu trích dẫn dưới đây theo tôi là rất đáng giá:
Professor Paul Wellings, 1994 Group chairman and vice-chancellor of Lancaster University, said: “Quality can only be maintained by a combination of increasing both institutional autonomy and funding. If the aim is to enhance quality, then a staged increase in the fee level above the baseline would be needed.”
Xin dịch phần in nghiêng đậm:
"Chất lượng chỉ có thể được duy trì bằng cách kết hợp gia tăng cả sự tự chủ đại học lẫn nguồn kinh phí. Nếu mục tiêu đặt ra là cải thiện chất lượng thì cần phải đưa ra một kế hoạch tăng học phí lên mức cao hơn mức trần hiện nay."
Tôi hoàn toàn đồng ý với quan điểm nói trên, chỉ thêm một câu: đúng, với điều kiện hệ thống giám sát chất lượng phải hoạt động hiệu quả, thưởng phạt nghiêm minh.
Vậy vấn đề công bằng trong giáo dục và cơ hội cho tất cả mọi người có tài năng (no adult left behind, "nhái" khẩu hiệu của Mỹ từ thời chính phủ Bush - hình như thế - no child left behind) thì sao hả, các bác "đế quốc Anh" kia?
Câu trả lời đây:
“Higher education fees should be subsidised for the poorest students. Non-repayable student support should be directed to those in most need.”
The 1994 Group also claimed that universities should be rewarded for having low drop out rates.
Giáo dục của VN có học được gì ở chỗ này không nhỉ? Hay là do tính ưu việt của hệ thống quản lý giáo dục đại học VN, nên ta không có gì để học của thế giới cả?
Và ... "bốn nghìn năm ta lại là ta"?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét