Đó là cái tựa do báo Tuổi trẻ đặt cho cuộc trao đổi giữa PV Minh Giảng và tôi vào hôm cuối tuần qua, mà nội dung đã được đưa lên báo hôm nay 28/6/2010, tại đây.
Quanh vấn đề tuyển sinh đại học, thật ra tôi còn một số ý kiến nữa, cũng đã được trao dổi trong cuộc "gặp gỡ đầu tuần" giữa tôi và báo, nhưng đã được lược đi vì nội dung bài PV hôm nay cũng đã khá dài. Tuy nhiên, nếu ai quan tâm sâu đến vấn đề này thì có lẽ cũng sẽ quan tâm để đọc.
Nên tôi sẽ đưa nội dung đầy đủ mà tôi đã trả lời lên đây khi có thêm một chút thời gian. Trong khi chờ đợi, mong mọi người đọc bài trên báo Tuổi trẻ và trao đổi ở đây nhé. Vì rõ ràng là VN đang rất cần cải cách triệt để cách thi cử của mình, trong đó có kỳ thi tuyển sinh đại học.
Cải cách, để kết quả của các kỳ thi ngoài chức năng "gác cổng" (gate-keeping, tức cho phép ai đi qua, ai bị kẹt lại), còn làm được chức năng quan trọng hơn nhiều, đó là chỉ báo về chất lượng và hiệu quả thật của việc dạy và học của nền giáo dục của ta.
Để từ đó, các chính sách đầu tư, phân bổ kinh phí, ưu tiên cho các đối tượng, và cả tuyển dụng bổ nhiệm nhân sự vv trong các cơ quan công quyền và khu vực sự nghiệp công lập sẽ là những chính sách bám sát với thực tế, có tác dụng thúc đẩy sự phát triển, chứ không phải những chính sách xa rời thực tế và đôi khi còn cản trở sự phát triển xã hội như hiện nay.
Có ai đó đã nói, chất lượng của một nền giáo dục không thể nào vượt qua được chất lượng của những người làm ra nó là các giáo viên. Còn tôi, mượn ý trên, tôi cũng muốn nói rằng chất lượng phát triển bền vững của một xã hội không thể nào vượt qua được chất lượng của ngành công nghiệp tạo ra sự phát triển bền vững ấy, đó là ngành "công nghiệp" giáo dục, đặc biệt là giáo dục đại học.
Ngành công nghiệp ấy có thể nói là bắt đầu bằng khâu tuyển sinh, thật thế!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét