Thứ Tư, 8 tháng 9, 2010

Columbia Southern University (CSU) là một trường như thế nào?

Tôi đã định không nói gì về CSU. Lý do ư? Chỉ là sự thận trọng, không muốn xô đẩy hoặc lôi kéo dư luận, tạo ra đám đông hoan hô đả đảo ầm ĩ. Và cũng không muốn là một phần của cái đám đông ấy. Một trò mà ở VN nếu không có tôi thì cũng đã có nhiều lắm rồi, không cần phải tôi góp tay thêm vào đấy nữa, tôi nghĩ vậy. ;-)

Nhưng không nói gì khi mình có thông tin, đặc biệt là khi thông tin ấy có thể có ích cho người khác, thì cũng không phải là tính cách của tôi. Thực ra, hồi trẻ hơn (mới cách đây chừng vài năm thôi), tôi còn bị nhiều người rất ghét vì ... việc chẳng phải của mình cũng chõ mũi vào!

Dài dòng thế, để giải thích entry này. Cũng như nhiều entries khác trên blog này, tôi viết vì có bạn bè, người thân, hoặc sinh viên gọi đến và hỏi thông tin. Vì gần đây, trên báo chí và các blog cá nhân có đề cập đến trường này với hai luồng dư luận trái ngược nhau (well, có lẽ cũng hơi giống vụ UBI): 1. Đây là một trường dỏm, và đào tạo như vậy là lừa đảo người học; 2. Đây là một trường tốt, tạo điều kiện cho tất cả mọi người có điều kiện học hành (thậm chí còn giúp Bộ Giáo dục đạt chỉ tiêu đào tạo mấy trăm ngàn thạc sĩ, mấy chục ngàn tiến sĩ để nâng cao chất lượng đào tạo nữa!)

Trước hết, xin nói về những hiểu biết của tôi về CSU. Cũng giống như UBI, tôi biết về trường này đã lâu, thậm chí có thời gian được mời làm tutor cho trường này nữa chứ! Tutor, theo định nghĩa của họ, là những người có bằng cấp (họ prefer những người có bằng tiến sĩ, nhưng thạc sĩ cũng được), có thể đọc hiểu tài liệu bằng tiếng Anh và cũng đứng lớp được bằng tiếng Anh, được mời để giúp học viên hiểu tài liệu (họ đưa sách giáo khoa kèm slide bài giảng cho mình) và có thể làm được các bài kiểm tra cuối mỗi bài học. Còn giảng viên của trường thì họ cũng có bay sang, nhưng rất ngắn, hình như mỗi lần sang 1, 2 tuần gì đó là xong một môn học (không kể thời gian tutor như tôi đã nêu ở trên).

Như vậy, tức là họ cũng có hoạt động ... tương đối đàng hoàng, tôi nghĩ thế, chứ không phải cố tình gian lận, vì họ có tổ chức giảng dạy thật, có giúp sinh viên hiểu bài, và học hành thì cũng kiểm tra đầy đủ. Kiểm tra như thế nào ư? Họ dùng Blackboard, mỗi sinh viên có một account, có thể vào trao đổi về bài học trong mỗi môn học (tôi thấy hình như học viên chẳng trao đổi gì mấy thì phải), lấy tài liệu đọc thêm, và thực hiện các bài kiểm tra trên tên của mình. Tất nhiên, có phải đúng là chính học viên làm, hay người khác làm còn học viên chỉ việc đánh kết quả vào, lại là chuyện khác. Cái đó thuộc về đạo đức của mỗi sinh viên (mà gian lận, quay cóp thì ở đâu chẳng có nhỉ, học từ xa hay "học từ gần" gì cũng thế, có điều "học từ gần" thì giảng viên có thể nắm trình độ của học viên tốt hơn nên cũng khó gian lận hơn).

Chương trình học của họ thì công khai trên trang web, ai cũng có thể kiểm tra được, và tôi nghĩ không thấp hơn những chương trình chung. Nhưng thật ra chương trình thì ai chẳng có thể bắt chước từ một nơi khác phải không (các trường VN bây giờ cũng tham khảo chương trình quốc tế vậy). Quan trọng là giảng viên có tốt hay không thôi.

Giảng viên ở bên kia qua thì thực sự tôi không biết, nhưng riêng khoản tutor thì họ cũng ... hơi ẩu thật đấy. Từ kinh nghiệm của tôi, tôi thấy họ chẳng cần chuyên môn gì (mặc dù cũng bắt nộp lý lịch và nộp bằng). Thì bằng của tôi là giáo dục, và đo lường đánh giá mà, chứ đâu có phải là quản trị kinh doanh gì đâu. Khi tôi được giới thiệu tham gia, tôi hiểu đó chỉ là kèm phần ngôn ngữ, té ra là có những học viên (well, ở mấy cái lớp mà tôi phụ trách) mong đợi hết ở mình như một giảng viên, họ đến lớp chẳng chuẩn bị gì, mình cứ như là giảng viên chính thức ấy, phải giảng lại mọi thứ, rồi bắt họ làm việc, mà họ thì đi học bữa đực bữa cái, đến trễ về sớm (mặc dù có điểm danh), và có những người chỉ chăm chăm quan tâm đến việc giải các bài kiểm tra (khá dễ) sau mỗi bài học hoặc sau mỗi phần trong chương trình.

Tóm lại, là một môi trường dạy học rất lạ, đối tượng học viên cũng rất khác, và môn học thì hoàn toàn xa lạ với tôi, nên sau một thời gian tham gia một cách vật vã, tôi ... quit!

Đấy, trường CSU qua kinh nghiệm của tôi là như thế. Kinh nghiệm đó cũng rất ngắn, chỉ vài tháng, tổng cộng mười mấy buổi tiếp xúc với học viên thôi. Nhưng cũng nêu ra cho các bạn biết.

Nhưng đấy không phải là thông tin chính mà tôi muốn đưa. Mục đích chính của entry này là thông tin đến các bạn về những đánh giá của chính học viên Mỹ về CSU - vâng, đây là một truờng chuyên dạy online, đang hoạt động hợp pháp (hợp pháp thì khác với có chất lượng nhé, mà chất lượng thì là một khái niệm tương đối và một trong những định nghĩa của chất lượng là "đáng đồng tiền", hoặc "phù hợp mục tiêu", các bạn ạ). Ở Mỹ cũng rất nhiều người học, và, vì là Mỹ mà, nên nếu bạn muốn tìm hiểu về truờng này chỉ cần lên mạng tìm những thông tin do xã hội dân sự cung cấp - báo chí, các công ty truyền thông giáo dục, các nhóm cùng quan tâm tập hợp lại một cách tự nguyện theo kiểu câu lạc bộ, các tổ chức đánh giá giáo dục tư nhân vv - là có đủ thông tin ngay thôi.

Và hôm qua, sau khi nghe một người quen gọi điện hỏi, tôi đã "do a bit of research" trên mạng, và tìm thấy trang này, mà theo tôi là rất tốt. Một trang để các học viên vào đánh giá (review) về các trường mà họ đã học.

Trong trang này có gì? Cho đến sáng nay, đã có 126 bản reviews của cựu học viên của CSU rồi, và có những review rất chi tiết, có nhiều giá trị thông tin. Rủi thay cho CSU, review gần đây nhất, ngày 26/8/2010, là một review rất xấu. Các bạn cứ thử vào đọc xem, tôi không trích ở đây vì tôi muốn giữ vai trò khách quan, không yêu không ghét, để những phán đoán của mình được chính xác.

Tôi ngồi đọc những review kế tiếp, và thấy review ngay sau bản review rất xấu (và khá dài) mà tôi nêu ở trên là một review ... rất tốt (nhưng rất ngắn gọn). Tò mò, tôi ngồi đọc kỹ 10 review trên cùng, rồi dựa trên bài review để tự mình cho điểm từ 1 (rất xấu) đến 5 (rất tốt) và chia trung bình 10 bản review đó, và tôi có điểm trung bình là ... 3.5 (3 là mức giữa, tức đạt loại trung bình). Vậy 3.5 là ... trên trung bình một chút! (Ấy chết, đó không phải là kết luận đâu, chẳng qua là tôi hay đo đạc, nên thử ... nghịch ngợm một chút với các điểm số mà thôi. Nhưng hình như nó cũng trùng với suy nghĩ của tôi hay sao ấy?)

Và những thông tin cuối cùng đây:

- Trong các reviews mà tôi đã đọc, những người khen CSU chủ yếu khen những điểm sau: (1) chương trình linh hoạt về thời gian, tiện cho người đi làm; (2) đầu vào dễ, học dễ, dễ lấy bằng (!). Ngoài ra, có một số người còn khen (3) giảng viên và nhân viên phục vụ tận tình (4) tài liệu đầy đủ. Đa số những người khen CSU cũng thừa nhận là CSU không có kiểm định vùng mà chỉ kiểm định quốc gia, khó chuyển đổi qua lại (nói theo kiểu VN là không liên thông), nhưng họ cũng chấp nhận điều đó.

- Còn những người chê, thì họ cũng chê thậm tệ và chủ yếu là ở điểm 2 mà tôi nêu ở trên. Họ shocked vì chương trình quá dễ, chẳng đòi hỏi sinh viên làm việc, đầu vào cũng dễ, thi cử như ... cà rỡn (!), ai học thì nếu không tự bỏ học giữa chừng chắc cũng qua hết, ngon ơ! Học hành như thế nên nếu các truờng kiểm định vùng nó chê không chấp nhận cũng là đúng thôi! Và xin đi làm cũng không phải ai cũng chấp nhận (thì tôi đã nói, kiểm định của DETC chỉ là sơ sơ, phơn phớt thôi, nó kiểm định loại chương trình từ xa, là loại dành nâng cao dân trí, giống tại chức ở VN ấy, chứ không phải để đào tạo nhân tài như Hội Khuyến học đã phát biểu đâu ạ!)

Đấy, thông tin tôi có là như thế. Lời khuyên ư? Tôi bắt chước các nhà tư vấn kiểu Mỹ: tùy mục tiêu và điều kiện của các bạn. Cũng giống như ở VN, nếu không có điều kiện học chính quy, thì học tại chức, tại sao không? Vấn đề còn lại nằm ở người sử dụng lao động, họ đối xử ra sao với loại bằng tại chức như thế này. Nếu chẳng cần chất lượng, cứ hễ có bằng, dù tại chức chuyên tu, hay giả, dỏm gì cũng được đưa vào vị trí cao hơn (như hiện nay, hic hic hic), thì có cấm CSU hay Irvine hay UBI ví dụ thế, thì các trường khác cũng sẽ vào, hoặc các trường dỏm trong nước sẽ xuất hiện (thật ra là đã xuất hiện!!!), cũng đâu vào đó các bạn ơi!

Cho nên, vấn đề bằng giả, bằng dỏm vv theo tôi nghĩ, không chỉ nằm ở việc cấm hay không cấm các trường nước ngoài (tất nhiên cũng phải quản lý chứ không buông lỏng như thế này), mà còn cần, trước hết là mỗi người học tự ý thức, rồi kế đó và quan trọng nhất là thái độ đối với bằng cấp của người sử dụng lao động ra sao. Đây mới là mấu chốt của vấn đề, thực thế!!!!!

Tôi lại nhớ một câu mà GS Nguyễn Chung Tú, trước đây dạy ĐH Khoa học Sài Gòn, sau 1975 vẫn còn dạy ở ĐH Tổng Hợp, có lần đã viết hình như trên Tuổi Trẻ, đại khái là "xã hội cần những con người như thế nào thì ngành giáo dục sẽ tạo ra những con người như thế". Các bạn cứ thử ngẫm nghĩ mà xem, sâu sắc lắm đấy!
-----
À quên nữa, tôi có một đề nghị tha thiết: Mấy người có bằng loại này, ai sử dụng đâu thì sử dụng, tốt nhất là để họ làm business, nhưng TUYỆT ĐỐI KHÔNG NÊN ĐỂ CHO HỌ NẮM CÁC CHỨC VỤ QUẢN LÝ VỀ CHUYÊN MÔN Ở CÁC TRƯỜNG ĐẠI HỌC NHÉ! Nếu không thì ... ngành giáo dục của Việt Nam chắc là chết tiêu thôi, Bộ Giáo dục ơi!!!!!!!!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét